Wednesday, August 15, 2018

Thứ Tư 15 tháng Tám – Lễ Kính Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời

Luca 1:39–56 

Hồi ấy, bà Maria lên đường vội vã, đến miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Giuđa. Bà vào nhà ông Dacaria và chào hỏi bà Êlisabét. Bà Êlisabét vừa nghe tiếng bà Maria chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và bà được trần đầy Thánh Thần, liền kêu lớn tiếng và nói rằng: "Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc. Bởi đâu tôi được phúc này là Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi như vậy? Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vui sướng. Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em." Bấy giờ bà Maria nói: "Linh hồn tôi ngợi khen Ðức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Ðấng cứu độ tôi. Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới; từ nay, hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc. Ðấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, Danh Người thật chí thánh chí tôn ! Ðời nọ tới đời kia, Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người. Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh, dẹp tan phường lòng trí kiêu căng. Chúa hạ bệ những ai quyền thế, Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường. Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư, người giàu có, lại đuổi về tay trắng. Chúa độ trì Ítraen, tôi tớ của Người, như đã hứa cùng cha ông chúng ta, vì Người nhớ lại lòng thương xót dành cho tổ phụ Ápraham và cho con cháu đến muôn đời.” Bà Maria ở lại với bà Êlisabét độ ba tháng, rồi trở về nhà.


  • Cũng như những người mẹ sắp sinh con, tất cả chúng ta đều có những khoảnh khắc biết rằng mình đang được chúc lành. Trong những trường hợp khó khăn, đôi khi ý thức này chỉ có thể đến một cách từ từ. 

  • Đức Thánh Cha Phan-xi-cô đã mở đầu cho Tông Huấn “Niềm Vui của Tin Mừng”: “Niềm vui Tin Mừng có sức thỏa lấp bao trái tim và cuộc sống của tất cả những ai được gặp gỡ Đức Giêsu. Những người đón nhận ơn cứu độ của Ngài được giải thoát khỏi mọi tội lỗi, nỗi đau cùng sự đơn côi và trống vắng nơi nội tâm của mình… Tôi hiểu nỗi đau của những người phải chịu đựng đau khổ, nhưng dần dà chắc chắn rằng chúng ta phải để cho niềm vui của đức tin dần được hồi sinh thành một sự tin tưởng thầm lặng nhưng đầy mạnh mẽ, cả trong những lúc khổ đau nhất.” Trong đoạn trích trên đây, câu nào đánh động tôi hoặc làm tôi khó chịu?

Image result for mary assumption images