Sunday, November 23, 2025

Chúa Nhật 23 tháng Mười Một - Đức Giêsu Kitô, Vua Vũ Trụ

Luca 23:35-43

Dân chúng đứng nhìn, còn các thủ lãnh thì buông lời cười nhạo: "Hắn đã cứu người khác, thì cứu lấy mình đi, nếu thật hắn là Ðấng Kitô, của Thiên Chúa, là người được tuyển chọn!" Lính tráng cũng chế giễu Người. Chúng lại gần, đưa giấm cho Người uống và nói: "Nếu ông là vua dân Dothái thì cứu lấy mình đi!" Phía trền đầu Người, có bản án viết: "Ðây là vua người Dothái". Một trong hai tên gian phi bị treo trên thập giá cũng nhục mạ Người: "Ông không phải là Ðấng Kitô sao? Hãy tự cứu mình đi, và cứu cả chúng tôi với!" Nhưng tên kia mắng nó: "Mày đang chịu chung một hình phạt, vậy mà cả Thiên Chúa, mày cũng không biết sợ! Chúng ta chịu như thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này đâu có làm điều gì trái!" Rồi anh ta thưa với Ðức Giêsu: "Ông Giêsu ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi!" Và Người nói với anh ta: "Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Ðàng".

  • Có vẻ nhẫn tâm khi nói rằng người trộm lành đã có mặt đúng chỗ và đúng lúc, nhưng việc anh ta nhìn nhận sự vô tội của Đức Giêsu và lời khẫn xin lòng thương xót của Người đã được nhậm lời ngay lập tức. Chúng ta cũng hãy xin Đức Giêsu nhớ đến mình.
  • Dân chúng im lặng những lính tráng và một người tử tội đã nhạo báng Người. Như chúng ta đọc được trong Sách Khôn Ngoan: 'Ta hãy hạ nhục và tra tấn nó, để biết nó hiền hoà làm sao, và thử xem nó nhẫn nhục đến mức nào... Chúng suy tính như vậy thật sai lầm, vì ác độc mà chúng ra mù quáng.' Hãy cầu xin có đủ can đảm để có thể đứng vững trước những nhạo báng, chê cười do việc sống đức tin.



Saturday, November 22, 2025

Thứ Bảy 22 tháng Mười Một

Luca 20:27-40 

Có mấy người thuộc nhóm Xađốc đến gặp Ðức Giêsu. Nhóm này chủ trương không có sự sống lại. Mấy người ấy hỏi Ðức Giêsu: "Thưa Thầy, ông Môsê có viết cho chúng ta điều luật này: Nếu anh hay em của người nào chết đi, đã có vợ mà không có con, thì người ấy phải cưới lấy nàng, để gầy dựng một dòng giống cho anh hay em mình.  Vậy nhà kia có bảy anh em trai. Người anh cả lấy vợ, nhưng chưa có con thì đã chết. Người thứ hai, rồi người thứ ba đã lấy người vợ goá ấy. Cứ như vậy, bảy anh em đều chết đi mà không để lại đứa con nào. Cuối cùng, người đàn bà ấy cũng chết. Vậy trong ngày sống lại, người đàn bà ấy sẽ là vợ ai, vì cả bảy đều đã lấy nàng làm vợ?" Ðức Giêsu đáp: "Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, chứ những ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và sống lại từ cõi chết, thì không cưới vợ cũng chẳng lấy chồng. Quả thật, họ không thể chết nữa, vì được ngang hàng với các thiên thần. Họ là con cái Thiên Chúa, vì là con cái sự sống lại. Còn về vấn để kẻ chết sống lại, thì chính ông Môsê cũng đã cho thầy trong đoạn văn nói về bụi gai, khi ông gọi Ðức Chúa là Thiên Chúa của tổ phục Ápraham, Thiên Chúa của tổ phụ Ixaác, và Thiên Chúa của tổ phụ Giacóp. Mà Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống, vì đối với Người, tất cả đều đang sống".  Bấy giờ có mấy người thuộc nhóm kinh sư lên tiếng nói: "Thưa Thầy, Thầy nói hay lắm". Quả vậy, họ không dám chất vấn Người điều gì nữa.

  • Hôn nhân và việc sinh sản rõ ràng được thiết lập để duy trì nòi giống loài người trên trái đất. Con người rồi cũng phải chết. Nhưng trên thiên đàng thì không. Con cái của sự phục sinh sẽ được hưởng niềm vui và hạnh phúc vĩnh cửu. Chúng ta tạ ơn Chúa vì tất cả những gì Người đã dành sẵn cho chúng ta qua cuộc đời, cái chết và sự phục sinh của Người.



Friday, November 21, 2025

Thứ Sáu 21 tháng Mười Một

Luca 19:45-48 

 Ðức Giêsu vào Ðền Thờ, Người bắt đầu đuổi những kẻ đang buôn bán và nói với họ: "Ðã có lời chép rằng: "Nhà Ta sẽ là nhà cầu nguyện, thế mà các ngươi đã biến thành sào huyệt của bọn cướp!" Hằng ngày, Người giảng dạy trong Ðền Thờ. Các thượng tế và kinh sư tìm cách giết Người, cả các thân hào trong dân cũng vậy. Nhưng họ không biết phải làm sao, vì toàn dân say mê nghe Người.

  • Trong các nhà thờ của chúng ta, mỗi ngày Chúa đều mong đợi sự hiện diện của chúng ta. Sách Sáng Thế Ký kể rằng Giacóp đã mơ thấy Thiên Chúa phán với ông. Khi Giacóp tỉnh giấc và nói: "Quả thật, có Đức Chúa ở nơi này mà tôi không biệt! Nơi này đáng sợ thay! Đây là nhà của Thiên Chúa, là Cửa Trời chứ không phải là gì khác." (Sáng Thế Ký 28:16-17). Đôi khi chúng ta thấy mọi người cư xử trong nhà thờ như thể họ đang ở trong một hội trường thế tục. Tôi có luôn coi trọng đây là một ngôi nhà cầu nguyện không? Tôi có nhận ra trong đức tin rằng ai đang hiện diện ở đó không?



Thursday, November 20, 2025

Thứ Năm 20 tháng Mười Một

Luca 19:41-44 

Khi đến gần Giêrusalem và trông thấy thành, Ðức Giêsu khóc thương mà nói: "Phải chi ngày hôm nay ngươi cũng nhận ra những gì đem lại bình an cho ngươi! "Nhưng hiện giờ, điều ấy còn bị che khuất, mắt ngươi không thấy được. Thật vậy, sẽ tới những ngày quân thù đắp luỹ chung quanh, bao vây và công hãm ngươi tư bề. Chúng sẽ đè bẹp ngươi và con cái đang ở giữa ngươi, và sẽ không để hòn đá nào trên hòn đá nào, vì ngươi đã không nhận biết thời giờ ngươi được Thiên Chúa viếng thăm".

  • 'Ước gì hôm nay các ngươi lắng nghe tiếng Chúa! Các ngươi chớ cứng lòng (Thánh Vịnh 95). Trong tháng Mười Một này, chúng ta đặc biệt cầu nguyện cho những người đã khuất và suy ngẫm về số phận của chính mình. Tôi thường nghĩ rằng trong các nhà tù của chúng ta có rất nhiều người hối tiếc về những hành động và quyết định trong quá khứ và sẵn sàng làm mọi cách để thay đổi chúng. Khi nhìn lại, chúng ta có nhớ những lúc mình đã không nhận ra sự viếng thăm của Thiên Chúa trong cuộc đời mình, và có những lúc, ngay cả khi chúng ta nghe thấy tiếng Chúa nhưng lại không để ý? Chúng ta hãy cầu nguyện để xử dụng tốt thời giờ và những cơ hội còn lại cho mình.



Wednesday, November 19, 2025

Thứ Tư 19 tháng Mười Một

Luca 19:11-28 

 Khi người ta đang nghe những điều ấy, thì Ðức Giêsu lại kể thêm một dụ ngôn, vì Người đang ở gần Giêrusalem và vì họ tưởng là Triều Ðại Thiên Chúa sắp xuất hiện đến nơi rồi. Vậy Người nói: "Có một người quý tộc kia trẩy đi phương xa lãnh nhận vương quyền, rồi trở về. Ông gọi mười nguời trong các tôi tớ của ông đến, phát cho họ mười nén bạc và nói với họ: "Hãy lo làm ăn sinh lợi cho tới khi tôi đến". Nhưng đồng bào ông ghét ông, nên họ cử một phái đoàn đến sau ông để nói rằng: "Chúng tôi không muốn ông này làm vua chúng tôi".  "Sau khi lãnh nhận vương quyền, ông trở về. Bấy giờ ông truyền gọi những đầy tớ ông đã giao bạc cho, để xem mỗi người làm ăn sinh lợi được bao nhiêu. Người thứ nhất đến trình: "Thưa ngài, nén bạc của ngài đã sinh lợi được mười nén". Ông bảo người ấy: "Khá lắm, hỡi người đấy tớ tài giỏi! Vì anh đã trung thành trong viêc rất nhỏ, thì hãy cầm quyền cai trị mười thành". Người thứ hai đến trình: "Thưa ngài, nén bạc của ngài đã sinh được năm nén". Ông cũng bảo người ấy: "Anh cũng vậy, anh hãy cai trị năm thành". Rồi nguời thứ ba đến trình: "Thưa ngài, nén bạc của ngài đây, tôi đã bọc khăn giữ kỹ.  Tôi sợ ngài, vì ngài là người khắc nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo". Ông nói: "Hỡi tên đầy tớ tồi tệ! Ta cứ lời miệng ngươi mà xử ngươi. Ngươi đã biết ta là người khắc nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo. Thế sao ngươi không gửi bạc của ta vào ngân hàng? Và khi ta đến, ta sẽ rút ra được cả vốn lẫn lời!" Rồi ông bảo những người đứng đó: "Lấy lại yến bạc nó giữ mà đưa cho người đã có mười yến". Họ thưa ông: "Thưa ngài, anh ấy có mười yến rồi!" "Tôi nói cho các anh hay: phàm ai đã có, thì sẽ được cho thêm; còn ai không có, thì ngay cái nó đang có cũng sẽ bị lấy đi". "Còn bọn thù địch của tôi kia, những người không muốn ta làm vua cai trị chúng, thì hãy dẫn chúng lại đây và giết chết trước mặt tôi".

  • Tất cả chúng ta đều được trao phó một điều vô cùng quý giá, đó là một mạng sống con người và một linh hồn bất tử. Chúng ta chỉ có một cơ hội, một cuộc đời, dù ngắn hay dài, để chăm sóc chúng đúng cách. Những ân huệ và tài năng của con người được ban tặng một cách tự do vì lợi ích của chính chúng ta và tất cả những người chúng ta gặp gỡ. Chúng ta hãy cầu nguyện với lòng biết ơn về những ân huệ này và sau đó xin ơn biết xử dụng chúng một cách tốt đẹp cho chính mình và cho người khác.



Tuesday, November 18, 2025

Thứ Ba 18 tháng Mười Một

Luca 19:1-10 

 Sau khi vào Giêrikhô, Ðức Giêsu đi ngang qua thành phố ấy. Và kìa, có một người tên là Dakêu; ông đứng đầu những người thu thuế, và là người giàu có. Ông ta tìm cách để xem cho biết Ðức Giêsu là ai, nhưng không được, vì dân chúng thì đông, mà ông ta lại lùn. Ông liền chạy tới phía trước, leo lên một cây sung để xem Ðức Giêsu, vì Người sắp đi qua đó. Khi Ðức Giêsu tới chỗ ấy, thì Người nhìn lên và nói với ông: "Này ông Dakêu, xuống mau đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông!" Ông vội vàng tụt xuống, và mừng rỡ đón rước Người. Thấy vậy, mọi người xầm xì với nhau: "Nhà người tội lỗi mà ông ấy cũng vào trọ!" Còn ông Dakêu thì đứng mà thưa với Chúa rằng: "Thưa Ngài, này đây phân nửa tài sản của tôi, tôi cho người nghèo; và nếu tôi đã cưỡng đoạt của ai cái gì, tôi xin đền gấp bốn". Ðức Giêsu nói về ông ta rằng: "Hôm nay, ơn cứu độ đã đến cho nhà này, bởi người này cũng là con cháu tổ phụ Ápraham. Vì Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất".

  • Dakêu đã thể hiện một khao khát mãnh liệt được gặp Đức Giêsu. Ông chạy đến và trèo lên cây. Trong Phúc Âm Gioan 1:38, chúng ta đọc thấy về hai môn đệ hỏi Đức Giêsu: "Thầy ở đâu?" Và họ đã ở lại với Người suốt cả ngày hôm đó. Thánh Ignaxiô nhấn mạnh tầm quan trọng của lòng khao khát Thiên Chúa. Việc cầu nguyện chậm rãi Thánh Vinh 62 là một sự trợ giúp tuyệt vời trong việc này.
  • Đức Giêsu ngước nhìn Dakêu trên cây và nói: "Này ông Dakêu, xuống mau đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông!" Ngay khi ánh mắt họ chạm nhau, Dakêu đã nhận ra tình yêu thương và lòng thương xót đang mời gọi ông hoán cải tâm hồn. Giờ đây, trong lời cầu nguyện, chúng ta có thể gặp gỡ ngay chính Chúa, Đấng đang nhìn chúng ta với ánh mắt trìu mến và mời gọi chúng ta đến gặp Người ngay bây giờ.


Monday, November 17, 2025

Thứ Hai 17 tháng Mười Một

Luca 18:35-43 

 Khi Ðức Giêsu gần đến Giêrikhô, có một người mù đang ngồi ăn xin ở vệ đường. Nghe thấy đám đông đi qua, anh ta hỏi xem có chuyện gì.  Họ báo cho anh biết là Ðức Giêsu Nadarét đang đi qua đó. Anh liền kêu lên rằng: "Lạy ông Giêsu, Con vua Ðavít, xin dủ lòng thương tôi!" Những người đi đầu quát nạt, bảo anh ta im đi; nhưng anh càng kêu lớn tiếng: "Lạy Con vua Ðavít, xin dủ lòng thương xót tôi!" Ðức Giêsu dừng lại, truyền dẫn anh ta đến. Khi anh đã đền gần, Người hỏi: "Anh muốn tôi làm gì cho anh?" Anh ta đáp: "Lạy Ngài, xin cho tôi được thấy". Ðức Giêsu nói: "Anh hãy thấy đi! Lòng tin của anh đã cứu anh". Lập tức, anh ta nhìn thấy được và theo Người, vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa. Thấy vậy, toàn dân cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa.

  • Mỗi ngày trong cuộc sống thường nhật của chúng ta, Đức Giêsu thành Nadarét đều đi qua. Người đã hứa sẽ luôn ở cùng chúng ta. Có bao nhiêu nhà thờ của chúng ta mà Người hằng ngày chờ đợi anh chị em mình đến bầu bạn cùng với Người? Đức Thánh Cha Phaolô VI đã từng nói: "Người tín hữu không nên bỏ bê việc viếng Thánh Thể mỗi ngày."
  • Thiên Chúa sẽ không bao giờ ngoảnh mặt làm ngơ trước lời kêu cầu lòng thương xót từ trái tim con người. Chúng ta luôn cần đến lòng thương xót và tình yêu của Ngài.