Luca 20:27-40
Có mấy người thuộc nhóm Xađốc đến gặp Ðức Giêsu. Nhóm này chủ trương không có sự sống lại. Mấy người ấy hỏi Ðức Giêsu: "Thưa Thầy, ông Môsê có viết cho chúng ta điều luật này: Nếu anh hay em của người nào chết đi, đã có vợ mà không có con, thì người ấy phải cưới lấy nàng, để gầy dựng một dòng giống cho anh hay em mình. Vậy nhà kia có bảy anh em trai. Người anh cả lấy vợ, nhưng chưa có con thì đã chết. Người thứ hai, rồi người thứ ba đã lấy người vợ goá ấy. Cứ như vậy, bảy anh em đều chết đi mà không để lại đứa con nào. Cuối cùng, người đàn bà ấy cũng chết. Vậy trong ngày sống lại, người đàn bà ấy sẽ là vợ ai, vì cả bảy đều đã lấy nàng làm vợ?"
Ðức Giêsu đáp: "Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, chứ những ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và sống lại từ cõi chết, thì không cưới vợ cũng chẳng lấy chồng. Quả thật, họ không thể chết nữa, vì được ngang hàng với các thiên thần. Họ là con cái Thiên Chúa, vì là con cái sự sống lại. Còn về vấn để kẻ chết sống lại, thì chính ông Môsê cũng đã cho thầy trong đoạn văn nói về bụi gai, khi ông gọi Ðức Chúa là Thiên Chúa của tổ phục Ápraham, Thiên Chúa của tổ phụ Ixaác, và Thiên Chúa của tổ phụ Giacóp. Mà Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống, vì đối với Người, tất cả đều đang sống". Bấy giờ có mấy người thuộc nhóm kinh sư lên tiếng nói: "Thưa Thầy, Thầy nói hay lắm". Quả vậy, họ không dám chất vấn Người điều gì nữa.
- Người Pharisêu tin vào sự sống lại nhưng nhóm Xađốc thì không. Mỗi nhóm đều có quan tâm riêng của họ về Đức Giêsu. Lạy Chúa, xin cho những câu hỏi của chúng con là những câu hỏi chân thật và luôn mang chúng con đến một mối liên hệ sâu xa hơn với Chúa.
- Đức Giêsu thấy rằng thế giới này có luật lệ và giới hạn của nó, nhưng Người muốn dẫn dắt đến một cái gì sâu xa hơn. Người lôi cuốn sự chú ý đến những biến cố như bụi gai cháy nhưng không bị thiêu hũy. Ước gì chúng ta biết trân quý Thiên Chúa của kẻ sống là Đấng cao quý hơn những sứ điệp của thế giới chóng qua này.