Monday, August 13, 2018

Thứ Hai 13 tháng Tám

Mátthêu 17:22–27

Khi thầy trò tụ họp ở miền Galilê, Ðức Giêsu nói với các ông: "Con Người sắp bị nộp vào tay người đời, họ sẽ giết chết Người, và ngày thứ ba Người sẽ chỗi dậy". Các môn đệ buồn phiền lắm. Khi thầy trò tới Caphácnaum, thì những người thu thuế cho đền thờ đến hỏi ông Phêrô: "Thầy các ông không nộp thuế sao?" Ông đáp: "Có chứ!" Ông về tới nhà, Ðức Giêsu hỏi đón ông: "Anh Simon, anh nghĩ sao? Vua chúa trần gian bắt ai đóng sưu thuế? Con cái mình hay người ngoài?" Ông Phêrô đáp: "Thưa, người ngoài". Ðức Giêsu liền bảo: "Vậy thì con cái được miễn. Nhưng để khỏi làm gai mắt họ, anh ra biển thả câu; con cá nào câu được trước hết, thì bắt lấy, mở miệng nó ra: anh sẽ thấy một đồng tiền bốn quan; anh lấy tiền ấy, nộp thuế cho họ, phần của Thầy và phần của anh".


  • Hãy tưởng tượng mình đang cùng đi với nhóm người đang “buồn phiền” này. Có vẻ như các môn đệ bắt đầu hiểu rằng sứ mệnh đi rao giãng này sẽ chấm dứt trong thất bại và tủi nhục. Nếu họ cảm thấy buồn phiền vì những gì Người nói thì là họ đang bắt đầu hiểu sự nghiêm trọng của Người. 

  • Việc can thiệp hiếm hoi của Đức Giêsu vào việc đóng thuế cho nhà cầm quyền, khó có thể là một an ủi cho Phêrô. Người tỏ vẻ coi thường hệ thống này. Anh chị rút được gì từ câu chuyện này? Hãy thử ngồi lại một lúc trong khung cảnh này.
Related image