Mátthêu 23:1-12
Bấy giờ Ðức Giêsu nói với đám đông và các môn đệ Người rằng: "Các kinh sư và các người Pharisêu ngồi trên tòa ông Môsê mà giảng dạy. Vậy, những gì họ nói thì anh em hãy làm, hãy giữ; nhưng đừng theo hành động của họ mà làm, vì họ nói mà không làm. Họ bó những gánh nặng mà chất lên vai người ta, nhưng chính họ thì lại không buồn động ngón tay vào. Họ làm mọi việc cốt để cho thiên hạ thấy. Quả vậy, họ đeo những hộp kinh thật lớn, mang những tua áo thật dài. Họ ưa ngồi cỗ nhất trong đám tiệc, chiếm hàng ghế đầu trong hội đường, ưa được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng và được thiên hạ gọi là "rápbi".
"Phần anh em, thì đừng để ai gọi mình là "rápbi", vì anh em chỉ có một Thầy; còn tất cả anh em đều là anh em với nhau. Anh em cũng đừng gọi ai dưới đất này là cha của anh em, vì anh em chỉ có một Cha là Cha trên trời. Anh em cũng đừng để ai gọi mình là người lãnh đạo, vì anh em chỉ có một vị lãnh đạo, là Ðức Kitô. Trong anh em, người làm lớn hơn cả, phải làm người phục vụ anh em. Ai tôn mình lên, sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống, sẽ được tôn lên."
- Đức Giêsu chỉ cho thấy sự giả hình của những nhà lãnh đạo thời đó, là những người muốn ra vẻ to lớn trước mắt người dân chúng. Điều quan trọng là chúng ta như thế nào trước mắt Thiên Chúa. Abraham Lincoln khi được hỏi về mối liên hệ với cuộc nội chiến, "Thiên Chúa có ở về phía của chúng ta không?", ông đã trả lời, "Điều quan trọng là chúng ta có ở về phía của Thiên Chúa hay không, bởi vì Thiên Chúa thì luôn luôn đúng!"
- Chúng ta chỉ có một vị Thầy là Đức Kitô. "Đây là Con yêu dấu của Ta, hãy lắng nghe Người!" Chúng ta có lấy thời gian tỉnh lặng để lắng nghe Người trong cầu nguyện không?