Wednesday, August 27, 2025

Thứ Tư 27 tháng Tám

 Mátthêu 23:27-32

 "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người giống như mồ mả tô vôi, bên ngoài có vẻ đẹp, nhưng bên trong thì đầy xương người chết và đủ mọi thứ ô uế. Các người cũng vậy, bên ngoài thì có vẻ công chính trước mặt thiên hạ, nhưng bên trong toàn là giả hình và gian ác!  "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người xây mồ cho các ngôn sứ và tô mả cho những người công chính. Các người nói: "Nếu như chúng ta sống vào thời của tổ tiên, hẳn chúng ta đã không thông đồng với các ngài mà đổ máu các ngôn sứ". Như vậy, các người tự làm chứng rằng các người đúng là con cháu của những kẻ đã giết các ngôn sứ. Thì các người đổ thêm cho đầy đấu tội của tổ tiên các người đi!

  • Trong những lời khiển trách các kinh sư và người Pharisêu, Đức Giêsu dùng lời lẽ mạnh mẽ để đánh thức họ khỏi sự mù quáng trước sự giả hình và tội lỗi của chính mình. Khi nhìn vào thế giới ngày nay, chúng ta thấy có rất ít thay đổi qua nhiều thế kỷ, xét về những hành vi xấu xa, lòng kiêu ngạo và ích kỷ. Tất cả chúng ta đều là tội nhân, và có một bóng tối trong lòng nhân loại. Đức Giêsu nói với chúng ta rằng bóng tối ấy xuất phát từ lòng người. Chúng ta cầu nguyện cho thế giới của chúng ta và cho sự thay đổi của trái tim, đặc biệt là từ các nhà lãnh đạo chính trị và tôn giáo. Và chúng ta cũng cầu xin Chúa thương xót chúng ta.



Tuesday, August 26, 2025

Thứ Ba 26 tháng Tám

 Mátthêu 23:23-26 

Đức Giê su nói với đám đông và các môn đệ rằng: "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người nộp thuế thập phân về bạc hà, thì là, rau húng, mà bỏ những điều quan trọng nhất trong Lề Luật là công bình, lòng nhân và thành tín. Phải làm các điều này mà không được bỏ các điều kia. Quân dẫn đường mù quáng! Các người lọc con muỗi, nhưng lại nuốt con lạc đà. "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người rửa sạch bên ngoài chén đĩa, nhưng bên trong thì đầy những chuyện trộm cắp và vô độ. Hỡi người Pharisêu mù quáng kia, hãy rửa bên trong chén đĩa cho sạch trước đã, để bên ngoài cũng được sạch.

  • Văn hào Shakespeare đã viết: 'Một quả táo ngon lành mục ruỗng từ bên trong. Ôi thật là một sự giả dối tốt đẹp bề ngoài'. Tất cả chúng ta đều được tạo dựng để phát triển khả năng yêu thương và nhờ ân sủng của Chúa, chúng ta có thể chiến thắng tính ích kỷ vốn có trong mỗi người. Chúng ta cầu xin Chúa Thánh Thần ban cho chúng ta những ân huệ của tình yêu, niềm vui, bình an, kiên nhẫn, nhân hậu, trung tín và lòng can đảm để tìm kiếm và sống chân lý.



Monday, August 25, 2025

Thứ Hai 25 tháng Tám

Mátthêu 23:13-22

Đức Giêsu nói với đám đông và các môn đệ: "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người khóa cửa Nước Trời không cho thiên hạ vào! Các người đã không vào, mà những kẻ muốn vào, các người cũng không để họ vào.  Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người nuốt hết tài sản của các bà góa, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ, cho nên các người sẽ bị kết án nghiêm khắc hơn. "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người rảo khắp biển cả đất liền để rủ cho được một người theo đạo; nhưng khi họ theo rồi, các người lại làm cho họ đáng xuống hỏa ngục gấp đôi các người. "Khốn cho các người, những kẻ dẫn đường mù quáng! Các người bảo: "Ai chỉ Ðền Thờ mà thề, thì có thề cũng như không; còn ai chỉ vàng trong Ðền Thờ mà thề, thì bị ràng buộc".  Ðồ ngu si mù quáng! Thế thì vàng hay Ðền Thờ là nơi làm cho vàng nên của thánh, cái nào trọng hơn? Các người còn nói: "Ai chỉ bàn thờ mà thề, thì có thề cũng như không; nhưng ai chỉ lễ vật trên bàn thờ mà thề thì bị ràng buộc". Ðồ mù quáng! Thế thì lễ vật hay bàn thờ là nơi làm cho lễ vật nên của thánh, cái nào trọng hơn? Vậy ai chỉ bàn thờ mà thề, là chỉ bàn thờ và mọi sự trên bàn thờ mà thề. Và ai chỉ Ðền Thờ mà thề, là chỉ Ðền Thờ và Ðấng ngự ở đó mà thề. Và ai chỉ trời mà thề, là chỉ ngai Thiên Chúa và cả Thiên Chúa ngự trên đó mà thề.

  • Qua nhiều thế kỷ, vô số người đã bị dẫn dắt lệch lạc bởi các tiên tri giả và giáo lý sai lầm. Trong thế giới hiện đại, chúng ta gọi đó là thông tin sai lệch, nhưng nói một cách đơn giản, đó chỉ là những lời dối trá. Đức Giêsu phán rằng Người đến để làm chứng cho chân lý. Chúng ta hãy lắng nghe Người như Chúa Cha đã truyền dạy. Chúng ta hãy cầu xin ơn phân định, được lớn lên trong đức tin và trung thành với bất cứ điều gì Chúa đòi hỏi nơi chúng ta.



Sunday, August 24, 2025

Chúa Nhật 24 tháng Tám - Chúa Nhật thứ Hai Mươi Mốt mùa Thường Niên

Luca 13:22-30 

 Trên đường lên Giêrusalem, Ðức Giêsu đi ngang qua các thành thị và làng mạc mà giảng dạy. Có kẻ hỏi Người: "Thưa Ngài, những người được cứu thoát thì ít, có phải không?" Người bảo họ: "Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào, vì tôi nói cho anh em biết: có nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được. "Một khi chủ nhà đã đứng dậy và khoá cửa lại, mà anh em còn đứng ở ngoài, bắt đầu gõ cửa và nói: "Thưa ngài, xin mở cho chúng tôi vào!", thì ông sẽ bảo anh em: "Các anh đấy ư? Ta không biết các anh từ đâu đến!" Bấy giờ anh em mới nói: "Chúng tôi đã từng được ăn uống trước mặt ngài, và ngài cũng đã từng giảng dạy trên các đường phố của chúng tôi". Nhưng ông sẽ đáp với anh em: "Ta không biết các anh từ đâu đến. Cút đi cho khuất mắt ta, hỡi tất cả những quân làm điều bất chính!". "Bấy giờ anh em sẽ khóc lóc nghiến răng, khi thấy các ông Ápraham, Ixaác và Giacóp cùng tất cả các ngôn sứ được ở trong Nước Thiên Chúa, còn mình lại bị đuổi ra ngoài. Thiên hạ sẽ từ đông tây nam bắc đến dự tiệc trong Nước Thiên Chúa. "Và kìa có những kẻ đứng chót sẽ lên hàng đầu, và có những kẻ đứng đầu sẽ xuống hàng chót".

  • Mọi người đều được mời đến dự tiệc thiên đàng và để biết Thiên Chúa, nhưng chúng ta có quyền từ chối. Trong Ô-sê chương 6:6, chúng ta đọc thấy: 'Vì ta muốn... sự hiểu biết Thiên Chúa  hơn là của lễ toàn thiêu.' Không ai có thể ép buộc chúng ta cầu nguyện. Chính chúng ta phải tự mình khao khát và tìm cách để trưởng thành trong việc cầu nguyện. 'Cầu nguyện là một món quà được ban cho những ai cầu nguyện' (Thánh Gioan Climacus).



Saturday, August 23, 2025

Thứ Bảy 23 tháng Tám

Mátthêu 23:1-12 

Bấy giờ Ðức Giêsu nói với đám đông và các môn đệ Người rằng: "Các kinh sư và các người Pharisêu ngồi trên tòa ông Môsê mà giảng dạy. Vậy, những gì họ nói thì anh em hãy làm, hãy giữ; nhưng đừng theo hành động của họ mà làm, vì họ nói mà không làm. Họ bó những gánh nặng mà chất lên vai người ta, nhưng chính họ thì lại không buồn động ngón tay vào. Họ làm mọi việc cốt để cho thiên hạ thấy. Quả vậy, họ đeo những hộp kinh thật lớn, mang những tua áo thật dài. Họ ưa ngồi cỗ nhất trong đám tiệc, chiếm hàng ghế đầu trong hội đường, ưa được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng và được thiên hạ gọi là "rápbi".
     "Phần anh em, thì đừng để ai gọi mình là "rápbi", vì anh em chỉ có một Thầy; còn tất cả anh em đều là anh em với nhau. Anh em cũng đừng gọi ai dưới đất này là cha của anh em, vì anh em chỉ có một Cha là Cha trên trời. Anh em cũng đừng để ai gọi mình là người lãnh đạo, vì anh em chỉ có một vị lãnh đạo, là Ðức Kitô. Trong anh em, người làm lớn hơn cả, phải làm người phục vụ anh em. Ai tôn mình lên, sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống, sẽ được tôn lên." 
  • Đức Giêsu chỉ cho thấy sự giả hình của những nhà lãnh đạo thời đó, là những người muốn ra vẻ to lớn trước mắt người dân chúng. Điều quan trọng là chúng ta như thế nào trước mắt Thiên Chúa. Abraham Lincoln khi được hỏi về mối liên hệ với cuộc nội chiến, "Thiên Chúa có ở về phía của chúng ta không?", ông đã trả lời, "Điều quan trọng là chúng ta có ở về phía của Thiên Chúa hay không, bởi vì Thiên Chúa thì luôn luôn đúng!"
  • Chúng ta chỉ có một vị Thầy là Đức Kitô. "Đây là Con yêu dấu của Ta, hãy lắng nghe Người!" Chúng ta có lấy thời gian tỉnh lặng để lắng nghe Người trong cầu nguyện không?
 

Friday, August 22, 2025

Thứ Sáu 22 tháng Tám

Mátthêu 22:34-40 

Khi nghe tin Ðức Giêsu đã làm cho nhóm Xađốc phải câm miệng, thì những người Pharisêu họp nhau lại. Rồi một người thông luật trong nhóm hỏi Ðức Giêsu để thử Người rằng: "Thưa Thầy, trong sách Luật Môsê, điều răn nào là điều răn lớn nhất?" Ðức Giêsu đáp: "Ngươi phải yêu mến Ðức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi. Ðó là điều răn lớn nhất và điều răn đứng đầu. Còn điều răn thứ hai, cũng giống điều răn ấy, là: ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Tất cả Luật Môsê và các sách ngôn sứ đều tùy thuộc vào hai điều răn ấy".
 
  • Tất cả các điều răn có thể tóm lại trong hai điều răn và thật sự cũng chỉ là một điều răn duy nhất bởi vì nó phát xuất từ cùng một trái tim mà chúng ta sống và yêu thương. Thánh Augustinô đã nói, 'Hãy yêu mến Thiên Chúa và rồi làm bất cứ điều gì mình muốn.' Tình yêu chân thật sẽ hướng dẫn những hành động của chúng ta.
  • Thánh Gioan Vianney đã viết, 'Nhân loại có một việc phải làm cao quý là cầu nguyện và yêu thương. Cầu nguyện và yêu thương là niềm hạnh phúc của chúng ta trên thế gian.' Thật vậy, đó là mục đích của đời sống của chúng ta trên thế gian này, là phát huy khả năng cá nhân mà Thiên Chúa ban để yêu thương, để rồi trên thiên đàng chúng ta có thể hòa nhập với Thiên Chúa, là Tình Yêu.
 
 

Wednesday, August 20, 2025

Thứ Năm 21 tháng Tám

Mátthêu 22:1-14

Ðức Giêsu lại dùng dụ ngôn mà nói với họ rằng: Nước Trời cũng giống như chuyện một vua kia mở tiệc cưới cho con mình. Nhà vua sai đầy tớ đi thỉnh các quan khách đã được mời trước, xin họ đến dự tiệc cưới, nhưng họ không chịu đến. Nhà vua lại sai những đầy tớ khác đi, và dặn họ: "Hãy thưa với quan khách đã được mời rằng: Này cỗ bàn, ta đã dọn xong, bò tơ và thú béo đã hạ rồi, mọi sự đã sẵn. Mời quý vị đến dự tiệc cưới!" Nhưng quan khách không thèm đếm xỉa tới, lại bỏ đi: kẻ thì đi thăm trại, người thì đi buôn, còn những kẻ khác lại bắt các đây tớ của vua mà sỉ nhục và giết chết. Nhà vua liền nổi cơn thịnh nộ, sai quân đi tru diệt bọn sát nhân ấy và thiêu hủy thành phố của chúng. Rồi nhà vua bảo đầy tớ: "Tiệc cưới đã sẵn sàng rồi, mà những kẻ đã được mời lại không xứng đáng. Vậy các ngươi đi ra các nẻo đường, gặp ai cũng mời hết vào tiệc cưới". Ðầy tớ liền đi ra các nẻo đường, gặp ai, bất luận xấu tốt, cũng tập hợp cả lại, nên phòng tiệc cưới đã đầy thực khách.
      "Bấy giờ nhà vua tiến vào quan sát khách dự tiệc, thấy ở đó có một người không mặc y phục lễ cưới, mới hỏi người ấy: "Này bạn, làm sao bạn vào đây mà lại không có y phục lễ cưới?" Người ấy câm miệng không nói được gì. Bấy giờ, nhà vua bảo những người phục dịch: "Trói chân tay nó lại, quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng! Vì kẻ được gọi thì nhiều, mà người được chọn thì ít". 
  • Tất cả chúng ta được mời đến dự tiệc Nước Trời, nhưng có người từ chối và sống như là họ không thích thú về lời mời đó. Chúng ta cần trông chờ và cầu nguyện để luôn sẵn sàng khi nhận được lời mời gửi đến cho mình. "Khi chủ về mà thấy những đầy tớ ấy đang tỉnh thức, thì thật là phúc cho họ. Thầy bảo thật anh em: chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn, và đến bên từng người mà phục vụ." (Lc 12:37) 
  • Y phục lễ cưới là chiếc áo trắng ngày rửa tội mà chúng ta cần giữ sạch cho ngày vào nước trời. Sách Khải Huyền nói về những người đã trải qua bách hại và đã giặt chiếc áo này và làm cho nó được tinh tuyền trong máu của Con Chiên (KH 7:14)
 

 

TIỆC CƯỚI ĐÃ SẴN SÀNG 

avatarLm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ

Suy niệm:

Dụ ngôn hôm nay nói về một tình yêu bị từ chối. 
Chẳng có gì long trọng và tưng bừng cho bằng tiệc cưới của hoàng tử. 
Tiệc cưới này do chính nhà vua khoản đãi với sự chuẩn bị chu đáo. 
Vua đã mời các quan khách từ trước, và còn mời nhiều lần sau đó. 
Trước những lời mời trân trọng của nhà vua, họ đã chối từ. 
Thái độ của quan khách thật không sao hiểu nổi. 
Họ chẳng sợ xúc phạm đến nhà vua khi coi chuyện đi buôn và chăn nuôi quan trọng hơn chuyện dự tiệc cưới hoàng tử (c. 5). 
Thậm chí có kẻ còn bắt các đầy tớ, hành hạ và giết đi (c. 6). 
Những khách quý bây giờ trở thành kẻ sát nhân. 
Họ sẽ phải chịu cơn thịnh nộ ghê gớm của nhà vua về sự xúc phạm đó. 
Như thế tiệc cưới cho hoàng tử sẽ đi về đâu? 
Ai là người sẽ được mời tiếp theo, khi những người trước tỏ ra bất xứng? 
Nhà vua đã đưa ra một quyết định rất bất ngờ. 
“Hãy đi ra các ngả đường, gặp ai cũng mời hết vào tiệc cưới” (c. 9). 
Như thế phòng tiệc bây giờ vẫn đầy người được mời, có cả tốt lẫn xấu. 

Dụ ngôn trên đây lại được kết nối với một dụ ngôn khác. 
Chúng ta ngạc nhiên khi thấy nhà vua đi vào phòng tiệc để quan sát cách ăn mặc của những vị khách đến từ đường phố (c. 11). 
Có người không mặc y phục lễ cưới và đã bị trừng phạt nặng nề (c. 13). 
Tại sao lại phạt anh, khi anh bất ngờ được đưa vào ăn cưới? 
Nhưng đừng quên các người khác đều mang y phục lễ cưới đầy đủ, nên anh chẳng nói được gì để tự biện minh (c. 12). 

Lịch sự với Thiên Chúa là điều ta dễ quên. 
Ngài vẫn trân trọng mời ta dự tiệc chung vui với Ngài, với Con của Ngài. 
“Mọi sự đã sẵn, mời quý vị đến dự tiệc cưới” (c. 4). 
Đối với Ngài, sự hiện diện của chúng ta đem lại niềm vui lớn. 
Khi đa số dân Do thái, những khách quý được mời trước, từ chối Ngài, Ngài đã không muốn phòng tiệc bị trống, tiệc cưới bị đình hoãn. 
Thiên Chúa chấp nhận mở cửa phòng tiệc cho mọi người. 
Họ đến từ muôn phương, có người tốt người xấu, để làm nên Giáo hội. 
Giáo hội gồm những người được mời và được gọi một cách nhưng không. 
Tuy nhiên, chúng ta vẫn cần lịch sự với Thiên Chúa, người chủ tiệc, cần mặc y phục lễ cưới một cách đàng hoàng.
Y phục ấy chính là một đời sống nghiêm túc theo giáo huấn của Đức Giêsu.
Các Kitô hữu chúng ta đã được ngồi trong phòng tiệc của Thiên Chúa.
Chúng ta đã được mời và được gọi để sống trong Giáo hội, nhưng chưa chắc chúng ta nằm trong số những người được tuyển chọn.
Số người được chọn bao giờ cũng ít hơn số người được gọi.
Để vào số những người được chọn, chúng ta phải biết trân trọng ơn ban.
Có khi chúng ta cũng coi chuyện buôn bán làm ăn của mình quan trọng hơn những lời mời khẩn thiết đến từ Thiên Chúa.
Làm thế nào để chúng ta giữ được ơn cứu độ Chúa đang ban hôm nay?

Thứ Tư 20 tháng Tám

Mátthêu 20:1-16

Và Đức Giêsu nói với họ: "Nước Trời giống như chuyện gia chủ kia, vừa tảng sáng đã ra mướn thợ vào làm việc trong vườn nho của mình. Sau khi đã thỏa thuận với thợ là mỗi ngày một quan tiền, ông sai họ vào vườn nho làm việc. Khoảng giờ thứ ba, ông lại trở ra, thấy có những người khác ở không, đang đứng ngoài chợ. Ông cũng bảo họ: "Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho, tôi sẽ trả cho các anh hợp lẽ công bằng". Họ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu, rồi giờ thứ chín, ông lại trở ra và cũng làm y như vậy. Khoảng giờ mười một, ông trở ra và thấy còn có những người khác đứng đó, ông nói với họ: "Sao các anh đứng đây suốt ngày không làm gì hết?" Họ đáp: "Vì không ai mướn chúng tôi". Ông bảo họ: "Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho!" Chiều đến, ông chủ vườn nho bảo người quản lý: "Anh gọi thợ lại mà trả công cho họ, bắt đầu từ những người vào làm sau chót tới những người vào làm trước nhất". Vậy những người mới vào làm lúc giờ mười một tiến lại, và lãnh được mỗi người một quan tiền. Khi đến lượt những người vào làm trước nhất, họ tưởng sẽ được lãnh nhiều hơn, thế nhưng cũng chỉ lãnh được mỗi người một quan tiền. Họ vừa lãnh vừa cằn nhằn gia chủ: "Mấy người sau chót này chỉ làm có một giờ, thế mà ông lại coi họ ngang hàng với chúng tôi là những người đã phải làm việc nặng nhọc cả ngày, lại còn bị nắng nôi thiêu đốt". Ông chủ trả lời cho một người trong bọn họ: "Này bạn, tôi đâu có xử bất công với bạn. Bạn đã chẳng thỏa thuận với tôi là một quan tiền sao? Cầm lấy phần của bạn mà đi đi. Còn tôi, tôi muốn cho người vào làm sau chót này cũng được bằng bạn đó. Chẳng lẽ tôi lại không có quyền tùy ý định đoạt về những gì là của tôi sao? Hay vì thấy tôi tốt bụng, mà bạn đâm ra ghen tức?" Thế là những kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu, còn những kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót."
 
  • Thiên Chúa của chúng ta là Thiên Chúa của lòng quảng đại vô biên. Tất cả những gì chúng ta có được, ngay cả cuộc sống, đều là một món quà từ Ngài. Chúng ta chỉ cần nhìn đến những phong phú của các sự vật trong thế giới mỹ miều này, và tất cả những loại trái cây khác nhau trên quầy các siêu thị. Tất cả mọi sự hiện hữu là tùy vào Thiên Chúa. Qua đoạn kinh thánh này Ngài phán: 'Ta có quyền tùy ý định đoạt về những gì là của Ta.' Đây là niềm vui của một người Tình Nhân trao ban cho người mình yêu. Chúng ta hãy quảng đại như Cha chúng ta ở trên trời, là Đấng quảng đại. 
  • Chúng ta có thể cầu nguyện với lời kinh xin ơn quảng đại trong việc phục vụ Thiên Chúa của thánh I Nhã: "Xin Chúa dạy con biết sống quảng đại. Biết phụng sự Chúa như Chúa đáng được phụng sự. Biết cho đi mà không tính toán. Biết chiến đấu không ngại thương tích. Biết làm việc không tìm nghỉ ngơi. Biết hiến thân mà không mong chờ phần thưởng nào hơn là được biết con đang thi hành ý Chúa."
 
 

Tuesday, August 19, 2025

Thứ Ba 19 tháng Tám

Mátthêu 19:23-30

Bấy giờ Ðức Giêsu nói với các môn đệ của Người: "Thầy bảo thật anh em, người giàu có khó vào Nước Trời. Thầy còn nói cho anh em biết: con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa". Nghe nói vậy, các môn đệ vô cùng sửng sốt và nói: "Thế thì ai có thể được cứu?" Ðức Giêsu nhìn thẳng vào các ông và nói: "Ðối với loài người thì điều đó không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa, thì mọi sự đều có thể được".
     Bấy giờ ông Phêrô lên tiếng thưa Người: "Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy. Vậy chúng con sẽ được gì?" Ðức Giêsu đáp: "Thầy bảo thật anh em: anh em là những người đã theo Thầy, thì đến thời tái sinh, khi Con Người ngự tòa vinh hiển, anh em cũng sẽ được ngự trên mười hai tòa mà xét xử mười hai chi tộc Ítraen. Và phàm ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái hay ruộng đất, vì danh Thầy, thì sẽ được gấp bội và còn được sự sống đời đời làm gia nghiệp."Nhiều kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót, và nhiều kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu".
 
  • Đức Giêsu nói người giàu có thì khó vào thiên đàng nhưng không phải là không thể, bởi vì mọi sự đều là có thể đối với Thiên Chúa. Chúng ta nghe nói rằng lỗ kim ở đây nói về một cánh cửa hẹp ở Giêrusalem. Một con lạc đà cần được lấy đi những hàng hóa mang trên lưng mới có thể đi qua cánh cửa này. Đâu là những hàng hóa mà chúng ta đang mang, đặc biệt ngay từ thuở nhỏ? Chúng ta cầu xin có được một sự phân định thật lòng.
 

 

Monday, August 18, 2025

Thứ Hai 18 tháng Tám

Mátthêu 19:16-22

Và kìa có một người đến thưa Ðức Giêsu rằng: "Thưa Thầy, tôi phải làm gì tốt để được hưởng sự sống đời đời?" Ðức Giêsu đáp: "Sao anh hỏi tôi về điều tốt? Chỉ có một Ðấng tốt lành mà thôi. Nếu anh muốn vào cõi sống, thì hãy giữ các điều răn". Người ấy hỏi: "Ðiều răn nào?" Ðức Giêsu đáp: "Ngươi không được trộm cắp. Ngươi không được làm chứng gian. Ngươi phải thờ cha kính mẹ", và "Ngươi phải yêu đồng loại như yêu chính mình". Người thanh niên ấy nói: "Tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ, tôi còn thiếu điều gì nữa?" Ðức Giêsu đáp: "Nếu anh muốn nên hoàn thiện, thì hãy đi bán tài sản của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi". Nghe lời đó, người thanh niên buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.

  • Sự ràng buộc vào của cải đã trở thành một trở ngại cho người thanh niên. Anh ta ao ước sự sống đời đời nhưng không sẵn sàng trả bất cứ giá nào. Nó không phải là ưu tiên hàng đầu. Thánh Phaolô trong thư Côlôxê 3:5 nói với chúng ta rằng lòng ham muốn là một hình thức của ngẫu tượng. Điều răn thứ Nhất nói rõ: 'Ngươi không thờ bất cứ Thiên Chúa nào ngoài Ta.' Đức Thánh Cha Phanxicô mời chúng ta suy niệm xem đâu là những ngẫu tượng đã trở thành chướng ngại vật cho chúng ta trên đường đi đến sự sống đời đời.

 


Sunday, August 17, 2025

Chúa Nhật 17 tháng Tám - Chúa Nhật thứ 20 Mùa Thường Niên

Luca 12:49-53

Người nói cùng các môn đệ, "Thầy đã đến ném lửa vào mặt đất, và Thầy những ước mong phải chi lửa ấy đã bùng lên! Thầy còn một phép rửa phải chịu, và lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi việc này hoàn tất! "Anh em tưởng rằng Thầy đến để ban hoà bình cho trái đất sao? Thầy bảo cho anh em biết, không phải thế đâu, nhưng là đem sự chia rẽ. Vì từ nay, năm người trong cùng một nhà sẽ chia rẽ nhau, ba chống lại hai, hai chống lại ba. Họ sẽ chia rẽ nhau: 
    cha chống lại con trai, 
          con trai chống lại cha; 
    mẹ chống lại con gái, 
          con gái chống lại me; 
    mẹ chồng chống lại nàng dâu, 
          nàng dâu chống lại mẹ chồng".
  • Không thể có thái độ nhân nhượng khi cần đặt Thiên Chúa lên vị trí hàng đầu trong cuộc sống, ngay cả khi những người thân sẽ từ bỏ chúng ta. Đức Giêsu đến mang lửa tình yêu đến thế gian, một ngọn lửa sẽ tạo nên một đòi hỏi lớn trên chúng ta nếu chúng ta muốn sống như những kẻ đi theo Người một cách chân thật. Chính Đức Giêsu đã sống dưới bóng thập giá và điều đó là một sức ép to lớn trên Người như một con người. Chúng ta cầu xin có được ân sủng và can đảm để có thể mang lấy thập giá mình và đi theo Người.
 

 

Saturday, August 16, 2025

Thứ Bảy 16 tháng Tám

Mátthêu 19:13-15

 Bấy giờ người ta dẫn trẻ em đến với Ðức Giêsu, để Người đặt tay trên chúng và cầu nguyện. Các môn đệ la rầy chúng. Nhưng Ðức Giêsu nói: "Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời thuộc về những ai giống như chúng". Người đặt tay trên chúng, rồi đi khỏi nơi đó.

  • Người ta muốn Đức Giêsu chúc lành cho con cái họ. Đức Giêsu tự mô tả mình là người hiền lành và khiêm nhường. Vương quốc của Người là vương quốc dành cho những ai có thái độ như trẻ em đối với Chúa Cha trên Trời và nhận ra sự nhỏ bé và lệ thuộc của mình vào Thiên Chúa. Chúng ta có thể trò chuyện với Đức Giêsu về thái độ này không?
  • Với sự ngay thật của mình, Đức Giêsu cảm thấy gần gũi với sự ngây thơ thật thà của trẻ thơ. Người nói: ' Nếu các con không hóa nên như trẻ nhỏ, các con sẽ không vào được Nước Trời.'



Friday, August 15, 2025

Thứ Sáu 15 tháng Tám - Lễ Đức Mẹ hồn xác lên Trời

Luca 1:39-56 

 Hồi ấy, bà Maria lên đường vội vã, đến miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Giuđa. Bà vào nhà ông Dacaria và chào hỏi bà Êlisabét. Bà Êlisabét vừa nghe tiếng bà Maria chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và bà được trần đầy Thánh Thần, liền kêu lớn tiếng và nói rằng: "Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc. Bởi đâu tôi được phúc này là Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi như vậy? Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vui sướng. Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em."  Bấy giờ bà Maria nói:

 "Linh hồn tôi ngợi khen Ðức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Ðấng cứu độ tôi. Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới; từ nay, hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc. Ðấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, Danh Người thật chí thánh chí tôn ! Ðời nọ tới đời kia, Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người. Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh, dẹp tan phường lòng trí kiêu căng. Chúa hạ bệ những ai quyền thế, Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường. Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư, người giàu có, lại đuổi về tay trắng. Chúa độ trì Ítraen, tôi tớ của Người,  như đã hứa cùng cha ông chúng ta, vì Người nhớ lại lòng thương xót dành cho tổ phụ Ápraham và cho con cháu đến muôn đời.

 Bà Maria ở lại với bà Êlisabét độ ba tháng, rồi trở về nhà.

  • Bà Elisabét ca ngợi Đức Maria vì đức tin của Mẹ vào sự ứng nghiệm lời Chúa hứa với mình. Đức Maria là một mẫu gương tuyệt vời cho người Kitô hữu, một người thực sự hoàn thành lời hứa của Đức Giêsu Kitô, Con của Mẹ. Mẹ đã sống lời "xin vâng" với Thiên Chúa qua những biến cố của cuộc đời và trong mọi niềm vui cũng như nỗi buồn đến với mình. Tại Cana, Mẹ đã nói với những người hầu: "Hãy làm bất cứ điều gì Người bảo các anh làm." Chúng ta cầu xin Mẹ giúp chúng ta vâng lời Con của Mẹ.
  • Đức Maria cũng là một mẫu gương về sự khiêm nhường. Trong bài Magnificat, Mẹ thừa nhận sự nhỏ bé của mình và ngợi khen Thiên Chúa vì tất cả những điều vĩ đại mà Người đã làm cho Mẹ. Chúng ta hãy cùng với Mẹ tạ ơn Thiên Chúa vì tất cả những gì Người đã làm cho chúng ta.



Thursday, August 14, 2025

Thứ Năm 14 tháng Tám

Mátthêu 18:21, 19:1 

 Bấy giờ, ông Phêrô đến gần Ðức Giêsu mà hỏi rằng: "Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần? Có phải bảy lần không?" Ðức Giêsu đáp: "Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy". Vì thế, Nước Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách. Khi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn nén vàng. Y không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con tài sản mà trả nợ. Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống bái lạy: "Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết". Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ. Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo: "Trả nợ cho tao!" Bấy giờ người đồng bạn sấp mình xuống năn nỉ: "Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh". Nhưng y không chịu, cứ tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ. Thấy sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu chuyện. Bấy giờ tôn chủ cho đòi y đến và bảo: "Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao?" Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông. Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình". Khi Đức Giê su giảng dạy những điều ấy xong, Người rời khỏi miền Galilê và đi đến miền Giudê, bên kia sông Giođan.

  • Ở đây, Đức Giêsu đang nói rằng không có giới hạn nào cho sự tha thứ của chúng ta dành cho người khác. Về việc này, chúng ta phải cố gắng, theo cách nghèo nàn của mình, noi gương Thiên Chúa, Đấng không ngừng tha thứ. Trong đoạn Phúc Âm này, cũng như trong Kinh Lạy Cha, chúng ta được dạy rằng lý do chúng ta nên tha thứ là vì chính chúng ta luôn được Thiên Chúa tha thứ. Chúng ta hãy cầu xin cho được ân sủng này.
  • Sự tha thứ của chúng ta gắn liền với lời kêu gọi đừng bao giờ phán xét người khác. Chúng ta không thể phán xét người khác vì chúng ta không thể hiểu được tất cả những gì đang diễn ra trong tâm trí họ. Chỉ có Thiên Chúa mới có thể làm được điều này. Vì vậy, chúng ta phải thông cảm cho họ và cho chính mình. Chúng ta hãy cầu xin lòng quảng đại và sự hiểu biết sâu sắc hơn về điều này.





Wednesday, August 13, 2025

Thứ Tư 13 tháng Tám

Mátthêu 18:15-20 

"Nếu người anh em của anh trót phạm tội, thì anh hãy đi sửa lỗi nó, một mình anh với nó mà thôi. Nếu nó chịu nghe anh, thì anh đã được món lợi là người anh em mình. Còn nếu nó không chịu nghe, thì hãy đem theo một hay hai người nữa, để mọi công việc được giải quyết, căn cứ vào lời hai hoặc ba chứng nhân. Nếu nó không nghe họ, thì hãy đi thưa Hội Thánh. Nếu Hội Thánh mà nó cũng chẳng nghe, thì hãy kể nó như một người ngoại hay một người thu thuế. "Thầy bảo thật anh em: dưới đất, anh em cầm buộc những điều gì, trên trời cũng cầm buộc như vậy; dưới đất, anh em tháo cởi những điều gì, trên trời cũng tháo cởi như vậy.  "Thầy còn bảo thật anh em: nếu ở dưới đất, hai người trong anh em hợp lời cầu xin bất cứ điều gì, thì Cha Thầy, Ðấng ngự trên trời, sẽ ban cho. Vì ở đâu có hai ba người họp lại nhân danh Thầy, thì có Thầy ở đấy, giữa họ".

  • Bởi vì tất cả chúng ta đều là tội nhân, nên những cuộc cãi vã và bất đồng rất dễ nảy sinh giữa chúng ta. Chúng ta phải luôn nuôi dưỡng lòng thương xót đối với những người xúc phạm mình, và chúng ta phải đồng cảm với họ. Cần phải can đảm lắm mới có thể đến gặp người đã xúc phạm mình và giải thích hành vi của họ đã ảnh hưởng đến chúng ta như thế nào, nhưng điều đó rất đáng làm nếu nó dẫn đến sự hòa giải.
  • Mọi người hỏi chúng ta có thể tìm thấy Thiên Chúa ở đâu. Mặc dù Chúa luôn ở bên chúng ta, nhưng Ngài hiện diện một cách đặc biệt khi có hai hoặc ba người hợp nhau cầu nguyện. Có gấp ba lần sự tập trung vào Thiên Chúa, và điều đó làm cho Người rất hài lòng khi chúng ta cùng nhau cầu nguyện.


Tuesday, August 12, 2025

Thứ Ba 12 tháng Tám

Mátthêu 18:1-5,10,12-14 

 Lúc ấy, các môn đệ lại gần hỏi Ðức Giêsu rằng: "Thưa Thầy, ai là người lớn nhất trong Nước Trời?"  Ðức Giêsu liền gọi một em nhỏ đến, đặt vào giữa các ông và bảo: "Thầy bảo thật anh em: nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ em, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời. "Vậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất Nước Trời. "Còn ai tiếp đón một em nhỏ như thế này vì danh Thầy, là đón tiếp chính Thầy. "Anh em hãy coi chừng, chớ khinh một ai trong những kẻ bé mọn này; quả thật, Thầy nói cho anh em biết: các thiên thần của họ ở trên trời không ngừng chiêm ngưỡng nhan Cha Thầy, Ðấng ngự trên trời. "Anh em nghĩ sao? Ai có một trăm con chiên mà có một con đi lạc, lại không để chín mươi chín con kia trên núi mà đi tìm con chiên lạc sao? và nếu may mà tìm được, thì Thầy bảo thật anh em, người ấy vui mừng vì con chiên đó, hơn là vì chín mươi chín con không bị lạc. Cũng vậy, Cha của anh em, Ðấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất.

  • Ở Palestine vào thời Đức Giêsu, tỷ lệ tử vong ở trẻ em không quá cao nên người ta không coi trọng chúng nhiều cho lắm.
  • Thiên Chúa yêu thương mọi sự hiện hữu và muốn chúng ta ở cùng với Ngài trên thiên đàng. Nhưng vì chúng ta được tự do, chúng ta có thể từ chối đi theo kế hoạch mà Ngài dành cho chúng ta. Chúng ta cầu nguyện trong kinh Lạy Cha rằng xin cho Ý Cha được thể hiện.




Monday, August 11, 2025

Thứ Hai 11 tháng Tám

Mátthêu 17:22-27 

 Khi thầy trò tụ họp ở miền Galilê, Ðức Giêsu nói với các ông: "Con Người sắp bị nộp vào tay người đời, họ sẽ giết chết Người, và ngày thứ ba Người sẽ chỗi dậy". Các môn đệ buồn phiền lắm. Khi thầy trò tới Caphácnaum, thì những người thu thuế cho đền thờ đến hỏi ông Phêrô: "Thầy các ông không nộp thuế sao?" Ông đáp: "Có chứ!" Ông về tới nhà, Ðức Giêsu hỏi đón ông: "Anh Simon, anh nghĩ sao? Vua chúa trần gian bắt ai đóng sưu thuế? Con cái mình hay người ngoài?"  Ông Phêrô đáp: "Thưa, người ngoài". Ðức Giêsu liền bảo: "Vậy thì con cái được miễn. Nhưng để khỏi làm gai mắt họ, anh ra biển thả câu; con cá nào câu được trước hết, thì bắt lấy, mở miệng nó ra: anh sẽ thấy một đồng tiền bốn quan; anh lấy tiền ấy, nộp thuế cho họ, phần của Thầy và phần của anh".

  • Phêrô buồn bực đến nỗi bảo với người thu thuế đền thờ rằng chủ của ông không đưa ra con số cụ thể về thuế đền thờ, và do đó ông nói Đức Giêsu phải nộp. Để bạn của mình thoát khỏi tội nói dối, Đức Giêsu bảo ông đi câu một con cá, lấy một đồng xu và nộp thuế cho cả hai. Câu chuyện văn học này mang tính nhân văn và cảm xúc, nhưng cũng nói về việc Đức Giêsu vừa là Con Thiên Chúa vừa là Chúa của toàn thế giới tự nhiên.




Sunday, August 10, 2025

Chúa Nhật 10 tháng Tám - Chúa Nhật thứ Mười Chín Mùa Thường Niên

Luca 12:32-48 

 "Hỡi đoàn chiên nhỏ bé, đừng sợ, vì Cha anh em đã vui lòng ban Nước của Người cho anh em. "Hãy bán của cải mình đi mà bố thí. Hãy sắm lấy những túi tiền chẳng bao giờ cũ rách, một kho tàng chẳng thể hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm cắp không bén mảng, mối mọt cũng không đục phá. Vì kho tàng của anh em ở đâu, thì lòng anh em cũng ở đó. "Anh em hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn. Hãy làm như những người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ vừa về tới và gõ cửa, là mở ngay. Khi chủ về mà thấy những đầy tớ ấy đang tỉnh thức, thì thật là phúc cho họ. Thầy bảo thật anh em: chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn, và đến bên từng người mà phục vụ. Nếu canh hai hoặc canh ba ông chủ mới về, mà còn thấy họ tỉnh thức như vậy, thì thật là phúc cho họ. Anh em hãy biết điều này: nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, hẳn ông đã không để nó khoét vách nhà mình đâu. Anh em cũng vậy, hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến". Bấy giờ ông Phêrô hỏi: "Lạy Chúa, Chúa nói dụ ngôn này cho chúng con hay cho tất cả mọi người?" Chúa đáp: "Vậy thì ai là người quản gia trung tín, khôn ngoan, mà ông chủ sẽ đặt lên coi sóc kẻ ăn người ở, để cấp phát phần thóc gạo đúng giờ đúng lúc? Khi chủ về mà thấy đầy tớ ấy đang làm như vậy, thì thật là phúc cho anh ta. Thầy bảo thật anh em, ông sẽ đặt anh ta lên coi sóc tất cả tài sản của mình. Nhưng nếu người đầy tớ ấy nghĩ bụng: "Chủ ta còn lâu mới về", và bắt đầu đánh đập tôi trai tớ gái và chè chén say sưa, chủ của tên đầy tớ ấy sẽ đến vào ngày hắn không ngờ, vào giờ hắn không biết, và ông sẽ loại hắn ra, bắt phải chung số phận với những tên thất tín. "Ðầy tớ nào đã biết ý chủ mà không chuẩn bị sẵn sàng, hoặc không làm theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều. Còn kẻ không biết ý chủ mà làm những chuyện đáng phạt, thì sẽ bị đòn ít. Hễ ai đã được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều, và ai được giao phó nhiều thì sẽ bị đòi hỏi nhiều hơn.

  • Thiên Chúa, Cha của chúng ta muốn mọi người đều biết và sở hữu Nước Trời. Nếu Ngài muốn, thì chỉ có chúng ta mới có thể ngăn cản điều đó bằng ý chí tự do của mình. Vì vậy, chúng ta nên cầu nguyện theo lời khuyên của Thánh I-nhã: " Hãy đáp lại bằng tình thương sâu xa rằng Thiên Chúa muốn trao ban chính Ngài cho chúng ta."
  • Chúng ta sống theo những ước muốn trong lòng mình. Đâu là những điều tôi thực sự mong muốn? Kho báu của tôi là gì để không bao giờ bị hao hụt hay trôi đi như nước? " Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng..... vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường" (Mt 11:28-29)



Saturday, August 9, 2025

Thứ Bảy 09 tháng Tám - Thánh Têrêsa Bênêđicta Thánh Giá, Đồng Trinh và Tử Đạo

Mátthêu 17:14-20 

Khi thầy trò đến với đám đông, thì có một người tới quỳ xuống trước mặt Ðức Giêsu và nói: "Thưa Ngài, xin thương xót con trai tôi, vì cháu bị kinh phong và bệnh tình nặng lắm: nhiều khi ngã vào lửa, nhiều khi ngã xuống nước. Tôi đã đem cháu đến cho các môn đệ Ngài chữa, nhưng các ông không chữa được". Ðức Giêsu đáp: "Ôi thế hệ cứng lòng không chịu tin và gian tà! Tôi còn phải ở với các người cho đến bao giờ, còn phải chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa? Ðem cháu lại đây cho tôi". Ðức Giêsu quát mắng tên quỷ, quỷ liền xuất, và đứa bé được khỏi ngay từ giờ đó. Bấy giờ các môn đệ đến gần hỏi riêng Ðức Giêsu rằng: "Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy?" Người nói với các ông: "Tại anh em kém tin! Thầy bảo thật anh em: nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải thôi, thì dù anh em có bảo núi này: "rời khỏi đây, qua bên kia!" nó cũng sẽ qua, và sẽ chẳng có gì mà anh em không làm được".

  • Hồng Y Martini thành Milan thường dùng Sách Thánh để trả lời những câu hỏi. Khi được hỏi về nỗi lo sợ của ngài về tương lai, ngài trả lời, ' Liệu Con Người có tìm được lòng tin trên thế gian này khi trở lại không?'Thế giới vật chất đã chiếm hữu trên đời sống chúng ta, thách đố một cách liên tục đức tin của chúng ta.
  • Một đời sống cầu nguyện sống động cần thiết hơn bao giờ hết.Đức Thánh Cha Gioan VI nói rằng thảm kịch lớn nhất của thời đại chúng ta là sự tách rời đức tin khỏi văn hóa. Nhưng chính trong văn hóa mà chúng ta sống và di chuyển và có bản thể của mình. Như những người Kitô hữu, chúng ta được gọi trở nên men trong bột. Chúng ta cầu xin cho ơn biết trung thành. 

 TẠI ANH KÉM TIN 
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ

Suy niệm:

Thầy Giêsu và ba môn đệ xuống từ trên núi, nơi Thầy mới hiển dung. 
Bốn Thầy trò gặp ngay một đám đông. 
Một người cha chạy đến, quỳ xuống trước mặt Đức Giêsu. 
Ông xin Ngài thương xót đứa con trai của ông bị kinh phong nặng lắm. 
Những mô tả của ông về bệnh tình của con đúng là triệu chứng kinh phong. 
Cậu bé không làm chủ được mình, dễ ngã vào nước, vào lửa. 
Tính mạng cậu lúc nào cũng bị đe dọa (c. 15).
 
Điều đáng lưu ý ở đây là chín môn đệ khác đã bó tay.
“Tôi đã đem cháu đến cho các môn đệ Ngài,nhưng các ông không chữa được” (c. 16).
Chính những người đã được Thầy trao quyền để chữa bệnh và trừ quỷ 
lại không thể giải quyết được trường hợp này.
Phải chăng vì không có sự hiện diện của Thầy, hay vì đám đông cứng lòng, 
hay vì cơn bệnh quá nặng khiến các môn đệ không đủ tự tin và mạnh mẽ?
Dù sao Thầy Giêsu cũng phải ra tay, để làm điều cần làm.
Với thái độ hơi mất kiên nhẫn, Ngài đã trách móc đám đông (c. 17).
Ngài gọi họ là một thế hệ không tin và gian tà.
Đức Giêsu thấy mình vẫn còn phải ở lại với họ và chịu đựng họ (c. 17)
“Đem cháu lại đây cho tôi”
Đức Giêsu quát mắng quỷ, quỷ liền xuất, và cậu bé được khỏi lập tức.
 
Các môn đệ hẳn bối rối và xấu hổ vì không đuổi được quỷ.
Chắc họ cũng ngạc nhiên vì thấy mình thất bại trong trường hợp này, 
tuy họ đã thành công trong nhiều trường hợp khác (x. Lc 10, 17).
Họ chờ lúc riêng tư giữa Thầy trò để hỏi lý do tại sao (c. 19). 
Câu trả lời của Thầy Giêsu ở đây là khá rõ ràng. 
“Tại anh em kém tin!” (c. 20). 
Kém tin là một từ đặc biệt chỉ có trong Tin Mừng Mátthêu. 
Từ này được dùng nhiều lần (6, 30; 8, 26; 14, 31; 16, 8). 
Người kém tin là người có lòng tin nhỏ bé (oligopistia), 
chứ không phải là hoàn toàn không tin chút nào (apistia).
Nhưng lòng tin nhỏ bé này thật sự cũng chẳng đem lại hiệu quả gì.
Nó chưa đáng được gọi là tin theo đúng nghĩa.
 
Một lòng tin đúng nghĩa thì dù nhỏ bé như một hạt cải 
cũng có thể chuyển núi dời non (c. 20b; 1 Cr 13, 2). 
Chỉ với lòng tin nhỏ như vậy, sẽ chẳng có gì mà anh em không làm được.
Dĩ nhiên, câu này không có nghĩa là họ làm được mọi sự.
Các môn đệ chỉ làm được những gì liên quan đến việc loan báo Nước Trời,
như chữa mọi bệnh hoạn tật nguyền và trừ quỷ (Mt 10).
Họ chỉ làm được phép lạ khi người bệnh có lòng tin,
và khi việc họ làm nằm trong ý định của Thiên Chúa.
 
Những thừa tác viên của Giáo Hội nhiều khi thấy mình bất lực trước sự dữ.
Chúng ta cần xin Chúa thêm cho ta đức tin 
để có thể chuyển đượcnhững đồi núi nơi lòng con người hôm nay. 

Cầu nguyện:

Lạy Chúa,xin ban cho con đức tin lớn hơn hạt cải,
để con làm bật rễ khỏi lòng con những ích kỷ và khép kín.
 
Xin cho con đức tin can đảm 
để con chẳng sợ thiệt thòi khi trao hiến, 
chẳng sợ từ bỏ những gì con cậy dựa xưa nay.
 
Xin cho con đức tin sáng suốt 
để con thấy được thế giới mà mắt phàm không thấy, 
thấy được Đấng Vô hình, nhưng rất gần gũi thân thương, 
thấy được Đức Kitô nơi những người nghèo khổ. 
 
Xin cho con đức tin liều lĩnh, 
dám mất tất cả chỉ vì yêu Chúa và tha nhân, 
dám tiến bước trong bóng đêm 
chỉ vì mang trong tim một đốm lửa của Chúa, 
dám lội ngược dòng với thế gian 
và khước từ những mời mọc quyến rũ của nó. 
 
Xin cho con đức tin vui tươi, hạnh phúc 
vì biết những gì đang chờ mình ở cuối đường, 
sung sướng vì biết mình được yêu 
ngay giữa những sa mù của cuộc sống. 
 
Cuối cùng, xin cho con đức tin cứng cáp 
qua những cọ xát đau thương của phận người, 
để dù bao thăng trầm dâu bể, 
con cũng không để tàn lụi niềm tin 
vào Thiên Chúa và vào con người. 
 

Friday, August 8, 2025

Thứ Sáu 08 tháng Tám

Mátthêu 16:24-28

Rồi Ðức Giêsu nói với các môn đệ: "Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo. Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm được mạng sống ấy. Vì nếu người ta được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì nào có lợi gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi mạng sống mình?
     "Vì Con Người sẽ ngự đến trong vinh quang của Cha Người, cùng với các thiên thần của Người, và bấy giờ, Người sẽ thưởng phạt ai nấy xứng việc họ làm. Thầy bảo thật anh em: trong số người có mặt đây, có những kẻ sẽ không phải nếm sự chết trước khi thấy Con Người đến hiển trị".
  • Tôi tớ thì không thể lớn hơn chủ. Cũng như các thánh tử đạo, chúng ta phải sẵn sàng từ bỏ ngay cả mạng sống trên thế gian này nếu sự trung thành với Đức Kitô đòi hỏi. Tôi có thường khi so sánh những vật chất của thế giới này với những gì thuộc về đời sống vĩnh cữu không?

 


TỪ BỎ CHÍNH MÌNH
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ

Suy niệm:

Con đường của người môn đệ Thầy Giêsu là con đường không êm ả.
Ngay sau khi Thầy Giêsu loan báo lần đầu về số phận sắp đến của mình,
Ngài đã nói đến số phận của các môn đệ (cc. 24-28).
Họ được mời chia sẻ cùng một thân phận với Thầy và như Thầy.
Thầy trò sẽ phải đi qua con đường hẹp, 
con đường của khổ đau và cái chết.
Nhưng cuối cùng con đường ấy dẫn đến phục sinh (Mt 16, 21)
Phục sinh, sự sống, niềm vui, sẽ chiến thắng.
Chiến thắng ấy chỉ mua được bằng khổ đau và cái chết tự nguyện.
Như thế điều kiện để giữ được sự sống đời sau là dám mất sự sống đời này.
Đây thật là một liều lĩnh của đức tin,
vì nếu không thực sự tin vào đời sau, thì chẳng ai muốn thả mồi bắt bóng.
 
Cuộc đời này có nhiều điều chân thiện mỹ, có nhiều giá trị đáng trân trọng.
Nhưng lắm khi cũng phải hy sinh chúng cho những giá trị lớn hơn,
cho Đấng là Chân Thiện Mỹ viết hoa, là Giá Trị của mọi giá trị.
Cái tôi của tôi là một giá trị lớn, là quà tặng độc đáo Chúa ban cho tôi.
Chẳng có hai cái tôi giống nhau dưới mắt Chúa.
Cùng với cái tôi, Chúa ban cho tôi tự do, lý trí, trái tim, thân xác…
Chúa còn ban cho tôi vũ trụ vật chất với bao tài nguyên để tôi sống nhờ,
và cả một thế giới với bao cái tôi khác, để tôi sống với như anh em.
Cái tôi là món quà quý nhất Chúa ban cho tôi.
Cái tôi cũng là món quà quý nhất tôi có thể dâng lại cho Chúa.
 
Nhiều tôn giáo nói đến từ bỏ cái tôi, phá chấp ngã.
Đức Giêsu cũng mời bất cứ ai muốn bước theo Ngài phải từ bỏ chính mình,
không phải vì cái tôi của mình là xấu xa, đáng ghét,
nhưng chỉ vì nó chỉ là thụ tạo trước mặt Đấng Tạo Hóa đã dựng nên nó.
Từ bỏ chính mình là đặt mình ở dưới Thiên Chúa, 
không coi mình là trung tâm,
và để cái tôi của mình trọn vẹn tùy thuộc vào ý muốn của Ngài.
Thầy Giêsu đã sống từ bỏ mình như vậy trong suốt cuộc đời trần thế.
Ngài luôn sống như một người con thảo, một người được Cha sai.
 
Lạ thay, chính lúc từ bỏ mình, múc cạn chính mình, hủy mình ra không,
thì Ngài lại được phục hồi chính mình và được siêu tôn trên mọi sự (Pl 2, 9).
Trong Kitô giáo, cái tôi được thanh luyện, nhưng không bị loại bỏ.
Cái tôi ấy cũng không bị Thiên Chúa nuốt chửng hay hòa tan.
“Ai mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm được mạng sống ấy” (c. 25).
Như thế từ bỏ mình là cách duy nhất để giữ mình cho toàn vẹn.
 
Chẳng thể nào yêu mến và phục vụ lại không gắn liền với việc từ bỏ mình.
Có khi từ bỏ một định kiến hay tự ái, một quyền lợi hay ảnh hưởng riêng,
cũng khó như một hy sinh mạng sống.
Vác thập giá của mình là vác gánh nặng của bổn phận mỗi ngày,
vác yếu đuối của người anh em mỗi ngày, 
vác cuộc đời mình mỗi ngày.
Thầy Giêsu đòi chúng ta vác thập giá của mình mà theo Thầy cho đến chết.
Vì Thầy là Con Thiên Chúa, vì Thầy đã lấy lại được sự sống,
nên chúng ta tin tưởng vác thập giá bước đi sau Thầy.
 
Cầu nguyện:
 
Lạy Chúa Giêsu,
trước khi con tìm Chúa, Chúa đã đi tìm con.
Trước khi con thấy Chúa, Chúa đã nhìn thấy con.
Trước khi con theo Chúa, Chúa đã đi theo con.
Trước khi con yêu Chúa, Chúa đã mến yêu con.
Trước khi con thuộc về Chúa, Chúa đã thuộc về con.
Trước khi con phụng sự Chúa, Chúa đã phục vụ con.
Trước khi con từ bỏ mình vì Chúa, Chúa đã nộp mình vì con.
Trước khi con sống và chết cho Chúa, Chúa đã sống và chết cho con.
Trước khi con đặt Chúa lên trên hết,Chúa đã coi con là hạnh phúc tuyệt vời của Chúa.
 
Lạy Chúa Giêsu là Thầy của con,
Chúa luôn đi trước con.
Chúa làm trước khi Chúa dạy.
Con hiểu rằng mọi điều Chúa đòi hỏi nơi con 
đều chỉ vì lợi ích vĩnh cửu của con mà thôi.
Xin cho con đón nhận những cắt tỉa của Chúa 
với lòng biết ơn và rất nhiều tình yêu. Amen.