Mátthêu 25:31-40
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Khi Con Người đến trong vinh quang, có hết thảy mọi thiên thần hầu cận, Người sẽ ngự trên ngai uy linh của Người. Muôn dân sẽ được tập họp lại trước mặt Người, và Người sẽ phân chia họ ra, như mục tử tách chiên ra khỏi dê. Chiên thì Người cho đứng bên phải, còn dê ở bên trái. Bấy giờ Vua sẽ phán với những người bên hữu rằng: 'Hãy đến, hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy lãnh lấy phần gia nghiệp là Nước Trời đã chuẩn bị cho các ngươi từ khi tạo dựng vũ trụ. Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi đã viếng thăm; Ta bị tù đày, các ngươi đã đến với Ta'. Khi ấy người lành đáp lại rằng: 'Lạy Chúa, có bao giờ chúng con thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống; có bao giờ chúng con thấy Chúa là lữ khách mà tiếp rước, mình trần mà cho mặc; có khi nào chúng con thấy Chúa yếu đau hay bị tù đày mà chúng con đến viếng Chúa đâu?' Vua đáp lại: 'Quả thật, Ta bảo các ngươi: Những gì các ngươi đã làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta'.
- "Làm sao và ở nơi nào tôi có thể gặp gỡ được Thiên Chúa?" Những câu hỏi này vẫn còn được đặt ra ngày nay, cũng như đã được đặt ra với Đức Giêsu. Người đã cho nhiều câu trả lời nhưng câu trả lời rõ ràng nhất là chúng ta có thể gặp được Người nơi những người nghèo khó. Những gì chúng ta làm cho họ là chúng ta làm cho chính Đức Giêsu.
- Dụ ngôn này có làm tôi ngạc nhiên không? Tôi đã hiểu được ý của dụ ngôn này chưa? Tôi có cầu nguyện cho những người đang nghèo túng mà tôi quen biết, và tôi có thấy nơi họ ánh sáng và nhu cầu của chính Đức Giêsu Kitô không?