Năm thứ mười lăm dưới triều hoàng đế Tibêriô, thời Phongxiô Philatô làm tổng trấn miền Giuđê, Hêrôđê làm tiểu vương miền Galilê, người em là Philípphê làm tiểu vương miền Iturê và Trakhonít, Lyxania làm tiểu vương miền Abilên, Khanna và Caiphai làm thượng tế, có lời Thiên Chúa phán cùng con ông Dacaria là ông Gioan trong hoang địa. Ông liền đi khắp vùng ven sông Giođan, rao giảng kêu gọi người ta chiu phép rửa tỏ lòng sám hối để được ơn tha tội, như có lời chép trong sách ngôn sứ Isaia rằng: Có tiếng người hô trong hoang địa: hãy dọn sẵn con đường của Ðức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi. Mọi thung lũng, phải lấp cho đầy, mọi núi đồi, phải bạt cho thấp, khúc quanh co, phải uốn cho ngay, đường lồi lõm, phải san cho phẳng. Rồi hết mọi người phàm sẽ thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa.
- Đoạn Tin Mừng nầy đặt Gioan Tẩy Giả vào một chức vụ trong lịch sử thời đại của ông, công bố thời điểm can thiệp của Thiên Chúa trong lịch sử nhân loại. Đây không phải là một sự can thiệp duy nhất; mà sự can thiệp này vẫn tiếp tục cho tất cả những ai đang làm việc để dọn đường cho Chúa.
- Những con đường mà tôi đi theo thường quanh co, đánh lạc hướng tôi ra khỏi mục tiêu đời đời của mình. Tôi có thể làm gì để cho con đường của mình đi thẳng đến Thiên Chúa ?