Và đây là lời chứng của ông Gioan, khi người Dothái từ Giêrusalem cử một số tư tế và mấy thầy Lêvi đến hỏi ông: "Ông là ai?" Ông tuyên bố thẳng thắn, ông tuyên bố rằng: "Tôi không phải là Ðấng Kitô". Họ lại hỏi ông: "Vậy thì thế nào? Ông có phải là ông Êlia không?" Ông nói: "Không phải." - "Ông có phải là vị ngôn sứ chăng?" Ông đáp: "Không." Họ liền nói với ông: "Thế ông là ai, để chúng tôi còn trả lời cho những người đã cử chúng tôi đến? Ông nói gì về chính ông?" Ông nói:Tôi là tiếng người hô trong hoang địa: Hãy sửa đường cho thẳng để Ðức Chúa đi, như ngôn sứ I-sai-a đã nói. Trong nhóm được cử đi, có mấy người thuộc phái Pharisêu. Họ hỏi ông: "Vậy tại sao ông làm phép rửa, nếu ông không phải là Ðấng Kitô, cũng không phải là ông Êlia hay vị ngôn sứ?" Ông Gioan trả lời: "Tôi đây làm phép rửa trong nước. Nhưng có một vị đang ở giữa các ông mà các ông không biết. Người sẽ đến sau tôi và tôi không đáng cởi quai dép cho Người." Các việc đó đã xảy ra tại Bêtania, bên kia sông Giođan, nơi ông Gioan làm phép rửa.
- Có một câu hỏi cho tôi: " Anh chị là ai? Anh chị nói những gì về bản thân mình?" Lạy Thầy, con nghĩ đến Thầy ở bên cạnh con, nhìn thấy những điều tốt đẹp và lời hứa trong con. Đây là những gì tôi muốn nói về bản thân mình: tôi được ra đời là bởi Thiên Chúa, Đấng hằng yêu thương tôi.
- Trong cầu nguyện Thiên Chúa nói lời an ủi và trấn an vào những nơi hoang địa của cuộc sống chúng ta - những khoảnh khắc xấu xa của tội lỗi, nỗi sợ hãi, lo lắng, và oán giận. Thiên Chúa nói những lời đó để giúp chúng ta đặt mình vào một thế giới lớn hơn, thế giới của tình yêu Thiên Chúa. Trong cầu nguyện Thiên Chúa cũng mời gọi mỗi người chúng ta có tiếng nói trong hoang địa cho những người khác trong việc tìm kiếm tình yêu, ý nghĩa, đức tin, và tìm kiếm Thiên Chúa.