Monday, April 3, 2023

Thứ Hai 3 tháng Tư

Gioan 12:1-11

Sáu ngày trước lễ Vượt Qua, Ðức Giêsu đến làng Bêtania, nơi anh Ladarô ở. Anh này đã được Người cho sống lại từ cõi chết. Ở đó, người ta dọn bữa ăn tối thết đãi Ðức Giêsu; cô Mácta lo hầu bàn, còn anh Ladarô là một trong những kẻ cùng dự tiệc với Người. Cô Maria lấy một cân dầu thơm cam tùng nguyên chất và quý giá xức chân Ðức Giêsu, rồi lấy tóc mà lau. Cả nhà sực mùi thơm. Một trong các môn đệ của Ðức Giêsu là Giuđa Ítcariốt, kẻ sẽ nộp Người, liền nói: "Sao lại không bán dầu thơm đó lấy ba trăm đồng bạc mà cho người nghèo?" Y nói thế, không phải vì lo cho người nghèo, nhưng vì y là một tên ăn cắp: y giữ túi tiền và thường lấy cho mình những gì người ta bỏ vào quỹ chung. Ðức Giêsu nói: "Hãy để cô ấy yên hầu cô ấy giữ lại dầu thơm này cho ngày mai táng Thầy. Thật vậy, người nghèo thì anh em luôn có bên cạnh; còn Thầy, anh em không có mãi đâu". 
    Một đám đông người Dothái biết Ðức Giêsu đang ở đó. Họ tuôn đến, không phải chỉ vì Ðức Giêsu, nhưng còn để nhìn thấy anh Ladarô, kẻ đã được Người cho sống lại từ cõi chết. các thượng tế mới quyết định giết cả anh Ladarô nữa, vì tại anh mà nhiều người Dothái đã bỏ họ và tin vào Ðức Giêsu.

  • Maria đã cầu nguyện với thân thể và với con tim của cô ta. Đó là cách mà ít khi chúng ta đã dùng khi cầu nguyện. Lời cầu nguyện của Maria một phần là của truyền thống vừa xa xưa vừa chứa đựng sự đam mê, trữ tình của Bài ca Solomon. Không gì có thể ngăn cản chúng ta cũng cầu nguyện như vậy. Một cái va chạm nhẹ nhàng của thông cảm, một cái ôm chặt để trấn an, một nụ cười đầy thương yêu... cũng đều có thể là những lời cầu nguyện.