Luca 16:1-8
Ðức Giêsu còn nói với các môn đệ rằng: "Một nhà phú hộ kia có một người quản gia. Người ta tố cáo với ông là anh này đã phung phí của cải nhà ông. Ông mới gọi anh ta đến mà bảo: "Tôi nghe người ta nói gì về anh đó? Anh hãy phúc trình về công việc quản lý của anh, vì từ nay anh không được làm quản gia nữa!" Người quản gia liền nghĩ bụng: "Mình sẽ làm gì đây? Vì ông chủ đã cất chức quản gia của mình rồi. Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ!". "Anh ta liền cho gọi từng con nợ của chủ đến, và hỏi người thứ nhất: "Bác nợ chủ tôi bao nhiêu vậy?" Người ấy đáp: "Một trăm thùng dầu ôliu". Anh ta bảo: "Bác cầm lấy biên lai của bác đây, ngồi xuống mau, viết năm chục thôi". Rồi anh ta hỏi người khác: "Còn bác, bác nợ bao nhiêu vậy?" Người ấy đáp: "Một ngàn thùng lúa". Anh ta bảo: "Bác cầm lấy biên lai của bác đây, viết lại tám trăm thôi". "Và ông chủ khen tên quản gia bất lương đó đã hành động khôn khéo. Quả thế, con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại.
- Chúa đã giao phó cho chúng ta nhiều điều. Chúng ta đã được bổ nhiệm làm người quản lý tài sản và công trình sáng tạo của Thiên Chúa. Mong sao chúng ta đáp lại món quà này và trở thành những người quản lý có trách nhiệm trong việc sử dụng chúng.
- Người quản lý bất lương đã lợi dụng chức vụ của mình để thỏa mãn tư lợi. Anh ta bị buộc phải chịu trách nhiệm về những gì mình đã làm và được khen ngợi vì sự thông minh chứ không phải sự thiếu trung thực. Trong một thế giới thương lượng và giao dịch, mong sao chúng ta có được sự trung thực để làm những điều đúng..