Máccô 12 : 13-17
Họ cử mấy người Pharisêu và mấy người thuộc phe Hêrôdê đến cùng Người để gài bẫy cho Người lỡ lời. Những người này đến và nói: "Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là người chân thật. Thầy chẳng vị nể ai, vì Thầy không cứ bề ngoài mà đánh giá người ta, nhưng theo sự thật mà dạy đường lối của Thiên Chúa. Vậy có được phép nộp thuế cho Xêda hay không? Chúng tôi phải nộp hay không phải nộp?" Nhưng Ðức Giêsu biết họ giả hình, nên Người nói: "Tại sao các người lại thử tôi? Ðem một quan tiền cho tôi coi!" Họ liền đưa cho Người. Người hỏi: "Hình và danh hiệu này là của ai đây?" Họ đáp: "Của Xêda". Ðức Giêsu bảo họ: "Của Xêda, trả về Xêda; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa". Và họ hết sức ngạc nhiên về Người.
- Đạo đức giả ban đầu có nghĩa là 'diễn xuất trên sân khấu'. Trong Kinh thánh nó có nghĩa là giả hình, giả tạo, lừa dối. Ở đây, sức hấp dẫn của sự giàu có bóp méo các mối quan hệ đích thực. Những vị khách của Đức Giêsu chỉ đang cố gài bẫy Người: họ không quan tâm đến sự thật.
- Chúng ta đã nhận được mọi thứ từ Thiên Chúa - ngay cả chính cuộc sống. Chúng ta có thể đáp trả gì cho Chúa với lòng biết ơn?