Sunday, July 19, 2015

Chúa nhật 19 tháng Bảy - Chúa Nhật 16 Thường Niên

Máccô 6:30-34 

Các Tông Đồ tụ họp chung quanh Đức Giê-su, và kể lại cho Người biết mọi việc các ông đã làm, và mọi điều các ông đã dạy.Người bảo các ông: "Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút." Quả thế, kẻ lui người tới quá đông, nên các ông cũng chẳng có thì giờ ăn uống nữa. Vậy, thầy trò xuống thuyền đi lánh riêng ra một nơi hoang vắng. Thấy các ngài ra đi, nhiều người hiểu ý, nên từ khắp các thành, họ cùng nhau theo đường bộ chạy đến nơi, trước cả các ngài. Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều.


  • Đức Giê-su quan tâm đến tôi và mời gọi tôi, cũng vậy, hãy lánh riêng ra và nghỉ ngơi đôi chút. Nếu thỉnh thoảng tôi có thể đi đến một "nơi thanh vắng", nó sẽ cho phép linh hồn tôi lấy lại sức. Nếu không thì như T.S. Eliot nói, tôi có kinh nghiệm về sự hoạt động của Thiên Chúa trong cuộc sống mình, nhưng tôi đã bỏ lỡ không nhận ra ý nghĩa của nó bởi vì tôi đã không dành thời gian để suy ngẫm về những điều đó.


  • Có thể tôi đã quá bận rộn hoặc quá nghèo nàn "để tránh xa tất cả." Nhưng giờ cầu nguyện mỗi ngày sẽ mang lại cho tôi một ốc đảo yên bình và mới mẻ. Tôi sẽ không bao giờ hối tiếc thời gian dành ra cho cuộc gặp gỡ hàng ngày với Thiên Chúa.