Sunday, October 25, 2015

Chúa Nhật 25 tháng Mười . Chúa Nhật 30 thường niên



Máccô 10:46-52 


Ðức Giêsu và các môn đệ đến thành Giêrikhô. Khi Ðức Giêsu cùng với các môn đệ và một đám người khá đông ra khỏi thành Giêrikhô, thì có một người hành khất mù, tên là Báctimê, con ông Timê, đang ngồi ở vệ đường. Vừa nghe nói đó là Ðức Giêsu Nadarét, anh ta bắt đầu kêu lên rằng: "Lạy ông Giêsu, Con vua Ðavít, xin dủ lòng thương tôi!" Nhiều người quát nạt bảo anh ta im đi, nhưng anh ta càng kêu lớn tiếng: "Lạy Con vua Ðavít, xin dủ lòng thương tôi!" Ðức Giêsu đứng lại và nói: "Gọi anh ta lại đây!" Người ta gọi anh mù và bảo: "Cứ yên tâm, đứng dậy, Người gọi anh đấy!" Anh mù liền vất áo choàng lại, đứng phắt dậy mà đến gần Ðức Giêsu. Người hỏi: "Anh muốn tôi làm gì cho anh?" Anh mù đáp: "Thưa Thầy, xin cho tôi nhìn thấy được". Người nói: "Anh hãy đi, lòng tin của anh đã cứu anh!" Tức khắc, anh ta nhìn thấy được và đi theo Người trên con đường Người đi.




  • Những người sống với khuyết tật như mù lòa thường tỏ ra lòng can đảm tuyệt vời, sự tháo vát, và sức mạnh đặc chất riêng của họ. Tôi có thực sự đánh giá cao khả năng nhìn thấy cùng với những giác quan tự nhiên và khả năng khác mà Thiên Chúa ban cho riêng tôi không? Có bao giờ tôi bày tỏ lòng biết ơn đối với những món quà tuyệt vời này không? Hay có bao giờ tôi biết khiêm tốn xin Chúa giúp tôi sống tốt với những khuyết tật và những hạn chế riêng của mình không?

  • Báctimê trở thành một môn đệ hân hoan vui mừng. Đức tin của riêng tôi đã làm nên điều gì khác biệt trong cuộc sống của tôi?